không níu kéo những gì không với tới. Mây của trời cứ để gió cuốn troi đi.
Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014
KHOẢNG KHẮC
Em thả vào chiều những sợi nhớ mùa đông.
Cái rét tháng mười hai, se lòng đến lạ.
Những sợi nhớ đan qua vòm cây kẽ lá,
Hờ hững rớt xuống đời anh có biết không?